Canada
Mark sinh ở Chicago. Từng rất cố gắng
làm việc từ bồi bàn, dọn dẹp, bán hàng để góp thêm tiền trả học phí đại học và
sau đó là… bảo vệ thành công hai bằng tiến sỹ. Một âm nhạc và một về nhân chủng
học. Hai hướng đi chả có gì gần nhau nhưng đó là ý thích của anh từ bé muốn
hiểu rõ về giống người và âm thanh. 13 năm cuộc đời để làm hai cái Ph.D. rồi
chàng yêu và lấy một cô Canada.
Hiện nay người trung niên da trắng gốc Mỹ ấy là giáo sư của hai trong ba đại
học của Toronto.
Chưa
yên tâm hành nghề giáo sư đại học; từ khi có con Mark mới thấy là mình
thích thành giáo viên. Để làm giáo viên ở Ontario thì dù là giáo sư anh vẫn phải đi
học thêm một năm sư phạm nữa. Nhiều khi gặp các thầy cô ở trường phổ thông hỏi
họ trước làm nghề gì. Nhiều người nói là tiến sỹ, bác sỹ, kỹ sư cao cấp… Động
cơ nào khiến họ từ bỏ công việc thu nhập cả vài trăm ngàn, học lại ra làm giáo
viên với lương chỉ 50-80 ngàn$/năm. Tiền bạc không thể lý giải nổi thì chắc
động cơ chỉ còn là niềm đam mê.
Khi
tới Canada định cư, ở sân bay tôi được phát tờ quảng cáo của chính phủ hướng
dẫn là có ba nghề rất được tin cậy và tôn trọng ở đây là giáo viên, cảnh sát và
bác sỹ. Vào quốc tịch cần có người biết mình từ ba năm trở lên chứng
nhận và danh sách hàng đầu những người có thể ký chứng nhận không phải là tiến
sỹ hay giáo sư nọ kia … mà là ba nhóm người hành nghề trên.
(Trích
“Tạp…” của Tiến sĩ Phạm Ngọc
Cương (Toronto,
Canada)
Việt Nam
Tôi đã hỏi hơn 500 giáo viên ở 3
cấp với câu hỏi: Nếu được chọn lại nghề khác thì ông (bà) có chọn nghề dạy học
nữa không? Kết quả là số giáo viên không còn muốn làm nghề giáo ở cấp tiểu học
là 40,9%, cấp THCS là 59%, và THPT là 52,4%. Thế là có ít nhất một nửa giáo
viên hiện nay không muốn làm nghề dạy học nữa. Họ hối hận với lựa chọn nghề
giáo. Một bộ phận đáng kể đang chán nghề.
Cô thử đọc trên báo chí hiện nay
xem hình ảnh người thầy thế nào. Họ chọn những câu chuyện giật gân, làm xã hội
nhìn nhà giáo bằng con mắt khác. Còn đâu truyền thống tôn sư trọng đạo. Bao
nhiêu tấm gương người tốt việc tốt thì không thấy đưa. Thế mà toàn chỗ này thầy
giáo đánh học sinh, chỗ kia lạm dụng tình dục học sinh... Chưa bao giờ phương
tiện thông tin đại chúng lại bôi nhọ nghề giáo như bây giờ.
(PGS.TS Vũ Trọng Rỹ. Viện Khoa
học giáo dục.Nguồn: http://news.zing.vn/giao-duc/mot-nua-giao-vien-hoi-han-vi-nghe-da-chon/a265864.html)
Một cán bộ y
tế có thể nhận phong bì của bệnh nhân không ngại ngần sau 1-3 năm công tác tại
bệnh viện, đặc biệt ở khoa sản và ngoại, theo khảo sát của Tổ chức Hướng tới
Minh bạch. Đây là thời gian thử thách vào biên chế.
Nghiên cứu được tiến hành tại 4 tỉnh là Hà Nội, Sơn La, Đăk
Lăk và Cần Thơ từ tháng 8/2010 đến tháng 2/2011.
Kết quả cho thấy, "chi phí không chính thức"
trong dịch vụ y tế bắt đầu phổ biến từ năm 2000 và ngày càng gia tăng, với hình
thức chủ yếu là đưa tiền trực tiếp và để tiền trong phong bì. Các hình thức
khác có thể là biếu quà bằng hiện vật và tặng “cơ hội” cho nhân viên y tế.
Hình thức tặng "cơ hội" cho bác sĩ mới xuất hiện
mấy năm gần đây và chỉ có ở các thành phố lớn, như giới thiệu suất mua nhà giá
gốc, xin học cho con vào trường danh tiếng, mua hàng nước ngoài...
Theo kết quả khảo sát được Thanh tra Chính phủ và Ngân hàng thế giới công bố sáng 20/11, 4 lĩnh vực bị đánh giá tham nhũng nhiều nhất là cảnh sát giao thông, quản lý đất đai, hải quan và xây dựng.
Theo ý kiến của các nhóm người được phỏng vấn, bốn ngành
tham nhũng phổ biến nhất là cảnh sát giao thông, quản lý đất đai, hải quan, xây
dựng. Trên 75% số người cho rằng tham nhũng trong những ngành này là phổ biến.
Khi đọc được đâu đó một mẫu tin tài xế lái xe ép xe công an hay tông thẳng vào công an, hãy khoan trách tài xế thiếu tinh thần thượng tôn pháp luật, mà hãy tìm hiểu xem bọn "côn đồ mãi lộ" đã "làm luật", "trấn lột", và sĩ nhục tài xế như thế nào ... ! ...
Trả lờiXóa