17 tháng 10 2013 lúc 7:26
Nền
tảng của xã hội Khổng Giáo là bạo lực. Vua là "thiên tử", vua không bao
giờcó lỗi thì làm sao mà thay thế những hôn quân, bạo chúa? Đạo lý
Khổng Mạnhkhông cho phép chống lại vua, cho nên chỉ có nhưng kẻ bất chấp
đạo lý (của Khổng Giáo) nổi loạngiết vua mới thay đổi được tình thế. Kẻ
ấy nếu thua thì bị coi là giặc, làphản, là vô đạo, nhưng nếu may mắn
thắng được thì các nho sĩ sẽ quì xuống thầnphục và giải thích là mệnh
trời đã đổi. Mọi thay đổi chính quyền đều phải diễnra qua bạo lực và đổ
vỡ chứ không thể diễn ra một cách hòa bình. Thương tậtnặng nề nhất trong
tâm lý Trung Quốc và Việt nam do Khổng Giáo để lại là tâm lýtôi đòi,
nhẫn nhục trước độc tài chuyên chế. Mấy chục thế kỷ chuyên chế củaquân
quyền về mặt chính trị và của Khổng Giáo về mặt tư tưởng đã biến tâm
lýchấp nhận bạo quyền thành một bản năng; ta có thể là nạn nhân của một
chế độchuyên chính và chống lại chuyên chính ấy, nhưng nếu thành công ta
sẽ áp đặtmột thứ chuyên chính khác. Ta chưa dứt khoát được tư tưởng bởi
vì, do di sản KhổngGiáo, ta vẫn còn mang mầm độc tài chuyên chính ngay
trong lòng mình. (ST)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét